LÝ LUẬN     VĂN HỌC     BÌNH LUẬN     PHỎNG VẤN     VỤ ÁN LIÊN QUAN     NHÓM ĐÀLẠT    TIỂU SỬ

"Sau mấy chục năm được nhà trường xã hội chủ nghĩa trau dồi bao nhiêu tri thức về khoa học tự nhiên, về triết học Mác-Lê, về chính trị ... thì bây giờ các chi bộ lại không còn coi chúng tôi là thành phần công nông gần đảng nữa mà chuyển thành tầng lớp trí thức tiểu tư sản bấp bênh ! Trở thành kỹ sư, tiến sĩ, giáo sư ... thì lại xa đảng hơn lúc chưa đi học !. Nghĩa là trên thực tế thì chất Đảng ngược chiều với chất trí thức ! Đó là điều nghịch lý".....Dắt Tay Nhau, Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường của Trí Tuệ - Hà Sĩ Phu 1988

"Khẳng định vai trò quyết định của tự do và phát triển không có nghĩa là khi có hai điều kiện ấy thì tự khắc sẽ có Bình đẳng và Bác ái mà không cần đến hoạt động khuyến thiện và nỗ lực tranh đấu của con người. Không thể lấy khát vọng thay cho qui luật, nhưng khát vọng đúng sẽ xúc tiến nhanh qui luật...." Đôi Điều Suy Nghĩ của Một Công Dân - Hà Sĩ Phu 1993

"Mọi hoạt động Tranh đấu của con người từ cổ chí kim , không có gì ra ngoài ý nghĩa của chữ QUYỀN CON NGƯỜI. "Quyền Con người" ngày nay đã trở thành vấn đề toàn cầu không nước nào có thể lẩn tránh, điều ấy đánh dấu một bước trưởng thành khổng lồ của văn minh nhân loại. Ở đâu có áp bức bất công, ở đâu con người bị đối xử phi lý đều có thể tìm nơi "Quyền Con Người" một điểm tựa để tranh đấu, ít nhất cũng là điểm tựa tinh thần. Mặt khác. từ ánh sáng chung nhất về "Quyền Con Người", con người có thể nhìn lại những trào lưu Tranh đấu của mình một cách có cơ sở khách quan, khoa học và sáng suốt hơn..." Chia Tay Ý Thức Hệ - Hà Sĩ Phu 1995


Gửi Bs Nguyễn Đan Quế nhân ngày quý phu nhân đi xa

Hà Sĩ Phu

Được tin Chị Tâm Vấn vừa từ biệt cõi trần tôi xin gửi tới Anh, Bs Nguyễn Đan Quế lời phân ưu đồng cảm tha thiết nhất. Còn nhớ năm 1996 khi Anh và tôi cùng đang ở trong tù thì hai bà vợ, Chị Tâm Vấn và nhà tôi Thanh Biên đã tìm nhau để cùng nhau an ủi, rồi sau đó Anh Chị đã gửi tặng vợ chồng tôi tấm hình kỷ niệm, mặc dù đến lúc ấy tôi và Anh còn chưa gặp nhau. Đến nay cả hai vị hiền thê của chúng ta đều đã thành người thiên cổ, chúng ta mồ côi.
Còn nhớ những năm trước 1954, tôi còn là cậu học sinh trung học ở trường Nguyễn Trãi Hà nội, tôi vẫn say mê tiếng hát ca sĩ Tâm Vấn cùng với nam ca sĩ Ngọc Bảo.
( Cứ nhớ một lần ca sĩ Tâm Vấn nói nhạo cái tên mình trên đài Pháp Á: Đã VẤN thì phải ĐÁP chứ).Thấm thoắt thế mà đã 70 năm, một kiếp người đã trôi qua, thế cục bao xoay vần biến đổi.
May mắn cho chúng ta được trời cho những bà vợ chẳng những giỏi tề gia mà còn là bạn đồng hành kiên trung trên con đường dấn thân trả nghĩa cuộc đời, trả ơn đất nước đã sinh ra ta và dạy dỗ ta nên người, mà nay đất nước ấy vẫn chưa hết nguy nan.
Những tấm hình của những người “bạn đồng hành” thân yêu ấy hôm nay đã thành những di ảnh luôn bên chúng ta tiếp sức như lúc sinh thời. Thú thật với Anh, tôi là anh con trai khá ủy mị, nặng tình, đã gần một năm trôi qua mà ngày nào nhớ vợ cũng khóc, tồi thế đấy, xấu hổ thế đấy. Không biết vì thế hay vì chứng tiểu đường mà hai mắt bây giờ rất kém, mỗi ngày một kém trông thấy, như người mù dở, ngồi trước vi tính mà mặt cứ phải dán sát vào màn hình mới đọc được, cặp kính lão cũng chẳng giúp được gì, báo hiệu giai đoạn cuối cùng rồi.
Mấy lời chia sẻ cùng Anh nhân ngày đau thương của Anh. Mong Anh mạnh mẽ hơn tôi, vượt qua nỗi đau nhất trong đời.

Kính thư (6-7-2018)

vanviet.info › gui-bs-nguyen-dan-que-nhn-ngy-qu-phu-nhn-di-xa


LÝ LUẬN    VĂN HỌC    BÌNH LUẬN    PHỎNG VẤN    VỤ ÁN LIÊN QUAN    NHÓM ĐÀLẠT    TIỂU SỬ