Nhóm ĐàLạt - Bùi Minh Quốc
THƠ VỤT HIỆN TRONG PHÒNG THẨM VẤN
CÙNG
BẠN ĐỌC
Có thể bạn cùng lứa với
tôi,ta từng chung nẻo đường ra trận
Hay bạn thuộc lớp người
chỉ biết chiến tranh qua sách qua phim
Có thể bạn đã đọc thơ
tôi từ thuở Mẹ đào hầm
Đến những bài bị qui là
"chống Đảng"
Nếu hôm nay vì đọc thơ
tôi mà bạn lây khổ nạn
Bạn có oán tôi không ?
Xin được cảm thông
Và xin được hy vọng
Thơ tôi còn chút nào ấm
nóng
Dù một chữ một câu giúp
bạn vững lòng.
THƠ ƠI THƠ
Tuổi thơ ta : chiến
tranh
Tuổi trẻ ta : chiến
tranh
Tuổi già ta : áp bức
Thơ ơi thơ, giông bão
dồn trong ngực!
1994
THƠ
TẶNG ANH NĂM HỘ
Vòng tay đồng chí giương
thành còng sắt
Lưỡi đồng chí nỉ non
thành lưỡi rắn phun người
Ngoài bảy mươi mới chợt
bừng mở mắt
Trước đảo điên sự đời
18/3/1993
QUỶ DỮ
BẢO NHAU
(Tài liệu tuyệt
mật)
Chủ nghĩa này chủ
nghĩa kia
Cầm bằng cũng thể đôi
hia ta xài
Chủ nghĩa ngày một
ngày hai
Xài được dài dài là món
nhân dân
Mỗi ngày cứ tụng dăm
lần
Là yên chí lớn, vững
chân ngai này.
1995
ĐAO
PHỦ NGỒI THIỀN
Đao phủ giọng ngọt ngào:
Chuyện đã qua rồi, thôi
cho qua mãi mãi
Xới lại làm chi những
điều oan trái
Người chết cũng chết rồi
hãy để họ nằm yên
Mắt lim dim đao phủ ngồi
thiền...
1995
HƯƠNG
TƯỜNG VI
Tôi bước ra khỏi nhà
Hương tường vi ngào ngạt
Hai công an theo sát
Hương tường vi lan xa.
Hai công an mặt lạnh
Kèm hai bên lối mòn
Hương tường vi ương
ngạnh
Vẫn thơm cùng núi non.
Cám ơn tường vi nhé
Em nuôi nấng hồn ta
Giữa thời quân đồ tể
Đang dằn cổ thơ ca.
THƠ
VỤT HIỆN
TRONG
PHÒNG THẨM VẤN
(Tặng Vũ Thư Hiên, Hà
Sĩ Phu,
Tiêu Dao Bảo Cự)
Xuân hổn hển ngực đồi cỏ
thắm
Đà lạt dậy mùa em
Anh nghiến răng trong
phòng thẩm vấn
Giữa ban ngày mà ngập
đêm đen.
Những câu hỏi làm anh
lộn mửa
- Bài thơ này anh gửi
cho ai ?
- Ai gửi cho anh bài này
bài nọ ?
Trái tim thơ muốn nổ
chuỗi cười dài !
Thật dễ quá đầu môi yêu
Tổ quốc
Đây tình yêu như máu
cuộn không lời
Người quằn quại người
nát thây lầm đất
Vẫn người đi, người tiếp
mãi bên người.
Tổ quốc hỡi, tình chi
đau đớn vậy
Con yên Người - Ngục tối
nuốt trời xanh
Ôi Tổ quốc vào tay quỷ
dữ
Tiếng hát Tự do uất
nghẹn khắp thân mình
Con đối diện những tia
nhìn cú vọ
Cả một thời xung trận
lại trào sôi
Đôi cánh thơ vẫy vùng
qua bão lửa
Tiếng hát tự do trong
biếc mãi dâng đời
Tháng 4, tháng 7/1997
CAY
ĐẮNG THAY...
Cái guồng máy nhục mạ
con người
Mang bộ mặt hiền lành
của người cuốc đất
Ù lì quay.
Quay
Thao thao bài đạo đức
Liệu mấy ai còn say ?
Cay đắng thay
Mỉa mai thay
Trọn tuổi xuân ta hiến
dâng cuồng nhiệt
Lại đúc nên chính cỗ máy
này. 7/1997
HÍ
TRƯỜNG
Lũ thây sống trên hí
trường hí hố
Diễn văn và tuyên bố
Đêm vui còn dài dài
Ngon mắt và mùi tai.
Hậu trường có gì xôm
không nhỉ ?
Cuộc sát phạt vào màn
hay ho
Đồng chí ăn thịt đồng
chí
Nhạc hùng càng nổi to.
7/1997
MỘT
THOÁNG PHỐ PHƯỜNG
Dùi cui vung dọc phố
Mẹ già tao tác gánh rau
Chân run té nhào giữa
lộ.
Còi hú
Mẹ ơi dậy mau !
Cho rộng đường xe đầy
tớ.
7/1997
ĐÊM
NAY TỚ KHÔNG NGỦ
(Tặng các nhà
sử học)
Đêm nay tớ không ngủ
Gã công an hỏi dồn
Tớ chỉ nhìn ảnh Cụ
Gã lừ mắt liệu hồn.
Đốc chứng sính văn
chương
Toàn hạch chuyện bài vở
Tớ chỉ nhìn ảnh Cụ
Cụ nhìn tớ lặng im.
Cụ ơi, sao lặng im
NHớ xưa hầm bí mật
Mạng con không sợ mất
Nhờ thơ Cụ trong tim.
"Trên đời muôn vạn điều
cay đắng
Cay đắng chi bằng mất tự
do
Mỗi việc mỗi lời không
tự chủ
Để cho người dắt tựa
trâu bò" (*)
Không chịu kiếp trâu bò
Không chịu để ai dắt
Con chẳng nề sống chết
Theo Cụ giành Tư do.
Sao nên nỗi bây giờ
Thằng công an lính Cụ
Tra tấn cả văn thơ
Đến từng câu từng chữ.
- Tại chúng nó phản Cụ
Hay chính Cụ lừa con ?
Nghe như Cụ cười giòn:
- Mày hỏi thằng Lịch sử
!
(Trong phòng thẩm vấn
một đêm tháng 7/1997)
--------------------------------------------------------
(*) Thơ Hồ chí Minh 1942
(trong "Nhật ký trong tù")
MẶT NẠ
Ngoác mồm hô cởi trói
Thò tay chẹn họng thơ
Cái mặt nạ lở lói
Rơi nhớp cả bùn nhơ.
7/1997
NHƯNG
CHÍNH PHÚT NÀY...
Chúng muốn chặn ta từ
trong lồng ngực
Những câu thơ còn bập bẹ
ầu ơ
Nhưng chính phút này thơ
ta vụt hát
Vang trời bài TỰ DO.
7/1997
CHIẾN
TRANH VÀ HÒA BÌNH
I
- Các đồng chí, đêm nay
ta xuất kích !
- Chúng tôi đã sẵn sàng
!
Họ lao về phía địch
Cả hai đội ra đi
Không một ai trở về.
II
- Các đồng chí, đêm nay
ta dzui dzẻ
- Hé hé !
- Mau, các em đang chờ !
- Hơ hơ !
Choáng lộn phố phường
đoàn xe đầy tớ.
7/1997
VÒNG
HOA ĐAO PHỦ
(Nhớ các thiên tài
bị đầy đọa)
Đang hát, bị chẹn cổ
Tắt nhạc đến hết đời.
Giết xong một thiên tài
Hắn dâng hoa trước mộ.
Hoa đao phủ ngạo cười
Giết anh thêm lần nữa.
8/1997
ĐƯỜNG
THƠ NÀY
- Đường thơ này lắm
chuân chuyên
Mà đeo đẳng mãi tới niên
kiếp nào ?
- Lắm chuân chuyên
lắm ngọt ngào
Một dòng lật tẩy thiên
tào đủ vui !
BÁO
ĐỘNG
Tiếng thơ ai hiu hắt
Suốt đêm ngày rên than
Nhiễm hồn ai èo oặt
Tuổi xuân sớm lụi tàn.
Nghe âm âm trời đất
Thơ ngũ liên đổ dồn :
- Căn bệnh AIDS tâm hồn
Đang giết mòn dân tộc !
8/1997
THƠ
VIẾT TỪ XÓ BẾP
Anh ghi vội bên lề giấy
gói thịt
Những câu thơ vừa đến
bất ngờ
Món đậu phụ đang xèo
trên bếp
Mắt ngó chừng hồn vẫn
đòi thơ.
Em từng biết
Vì độc lập anh đâu nề
sống chết
Và bây giờ vào bếp chẳng
xoàng chi
Vì tự do anh lại ra đi
Dẫu chỉ bằng đôi cánh
thơ
vẫy từ xó bếp.
Em bươn chải phố phường
Nuôi chồng không uốn
cong ngòi bút.
Anh thủ gôn xó bếp
Hầu em chăm con.
Có vui nào vui hơn
Chiều nay anh được tặng
em
Món riêu cua, món đậu
chiên em thích
Và món nữa tuyệt vời là
bài thơ ngỗ nghịch :
THƠ GIÀNH TỰ DO.
7/1997
THƠ
TẶNG VỢ HIỀN
Em ngồi đó, quên cả ngày
tàn quên đêm khuya khoắt
Mười ngón tay lan một
thế giới dịu hiền
Những con búp bê len
muôn màu lung linh ánh mắt
Em lẳng lặng đẩy lùi cơn
bão táp dập đời anh.
Gầm rít quanh ta cơn bão
phũ phàm
Cuộc vây hãm dằng dai
của mắt cú miệng hùm nọc rắn.
Em ngồi đó, mười ngón
tay đằm thắm
Một thế giới dịu hiền -
thông điệp của hồn em.
Cái thời nhố nhăng cặn
bã hóa vương quyền
Rồi lọc hết qua bàn tay
em - chỉ sau cùng còn lại
Chỉ sau cùng còn lại
Một thế giới dịu hiền
nâng giấc mãi thơ anh.
28/7/1997
OAN
HỒN DÂNG TRĨU NẶNG CẢ MÂY TRỜI
Sớm thu này trời đất dễ
thương sao
Hồn muốn lịm say cùng Đà
lạt.
Ai đó vậy, mắt rưng nhìn
ngan ngát
Quyến ta vào muôn nẻo
tiêu dao.
Nhưng không thể, không
thể nào thế được
Cơn cớ gì u ẩn dựng hồn
ta
Như tất thẩy cõi đời lên
tiếng nấc
Trước bao nhiêu ngang
trái ngập sơn hà.
Vâng, ngay cả giữa ngày
đẹp nhất
Tôi chẳng sao nguôi nghĩ
đến các người
Những thân phận mỏi mòn
dập vùi oan khuất
Oan hồn dâng trĩu nặng
cả mây trời...
Oan hồn dâng trĩu nặng
cả mây trời
Đau đến bao giờ đất Việt
của tôi ơi
Hận thù chất lên hận thù
chồng chất
Làm sao đây ?
Làm sao đây ?
Cho Người vượt thoát
Người thật sự anh em,
người thật sự con người.
8/1997
BÀI
THƠ THÁNG TÁM
Các anh - những người
Tháng Tám
Các anh đâu rồi ?
thấm mệt rồi chăng ?
Các anh nghĩ gì sau nếp
nhăn vầng trán
"Thế sự du du..." (*)
thật giả nhập nhằng !...
Có lẽ nào ?
Có lẽ
nào ?
Lịch sử
Lại như con thò lò trong
ván bài quỷ dữ
Máu nhân dân tuôn chảy
đúc ngai vàng
Bạo chúa ngồi lem lẻm
tụng nhân dân ?
Ơi em gái Trường sơn
mười tám tuổi
Cùng đồng đội đêm nao
truy điệu sống cho mình
Và cứ thế dấn thân vào
lửa dội
Em nghĩ gì sau cặp mắt
kiên trinh ?
Em nghĩ tới tương lai
tươi thắm ngọt lành ?
Tương lai ấy bây giờ tôi
sống dở
Quay mặt vào đâu cũng
phải ghìm cơn mửa
Cả một thời đểu cáng đã
lên ngôi.
Tôi bước đi trên đất
nước nghẹn lời
Các anh đâu rồi ?
Những người Tháng Tám
Chẳng lẽ khoanh tay nhìn
tấn trò bội phản
Dân tộc này bị vỗ nợ Tự
do ?
Dân tộc từng sống chết
chẳng so đo
Quyết không làm nô lệ
Sao hôm nay Người đành
cam chịu thế
Mặc thân phận mình dưới
ách tà gian ?
"Việt nam bao năm ròng
dưới ách lầm than"
Câu hát cũ lòng tôi rỉ
máu
Kìa em gái Trường sơn
hiện hồn về
nhìn tôi đau đáu
Tháng Tám ơi, Tháng Tám
nước non mình !...
Tôi lại đi, lầm lũi cuộc
hành trình
Chỉ có thơ thôi,
THƠ
với CƯỜNG QUYỀN
đối mặt
Ở trong tôi là triệu
người đã khuất
Đang thét đòi món nợ :
TỰ DO !
8/1997
-----------------------------------------------------------
(*) Thơ Đặng Dung thời
Hậu Trần :
"Thế sự du du nại lão
hà" (Việc đời dằng dặc,
khốn nỗi mình đã già)
TÔI
GỬI THƠ TÔI
VÀO NGỌN GIÓ CAO NGUYÊN
Tôi gửi thơ tôi vào ngọn
gió cao nguyên
Mặc bao kẻ bầm gan vì
một lời ngay thật
Gió cứ thổi điệu vần này
chân chất
Bọn giả hình lừa đảo chớ
hòng yên.
Tôi gửi thơ tôi vào ngọn
gió cao nguyên
Thong dong thơ bay khắp
mọi miền
Đến với muôn lòng yêu lẽ
phải
Lòng mở với lòng, thơ
kết duyên.
8/1997
Danh
mục
1- Cùng bạn đọc
2- Thơ ơi thơ
3- Thơ tặng anh Năm Hộ
4- Quỷ dữ bảo nhau
5- Đao phủ ngồi thiền
6- Hương tường vi
7- Thơ vụt hiện trong
phòng thẩm vấn
8- Cay đắng thay
9- Hí trường
10- Một thoáng phố
phường
11- Đêm nay tớ không ngủ
12- Mặt nạ
13- Nhưng chính phút này
14- Chiến tranh và hòa
bình
15- Vòng hoa đao phủ
16- Đường thơ này
17- Báo động
18- Thơ viết từ xó bếp
19- Thơ tặng vợ hiền
20- Oan hồn dâng trĩu
nặng cả mây trời
21- Bài thơ Tháng Tám
22- Tôi gửi thơ tôi
vào ngọn gió cao nguyên.
LÝ LUẬN
VĂN HỌC
BÌNH LUẬN
PHỎNG VẤN
VỤ ÁN LIÊN QUAN
NHÓM ĐÀLẠT
TIỂU SỬ |