LÝ LUẬN     VĂN HỌC     BÌNH LUẬN     PHỎNG VẤN     VỤ ÁN LIÊN QUAN     TIỂU SỬ

"Sau mấy chục năm được nhà trường xã hội chủ nghĩa trau dồi bao nhiêu tri thức về khoa học tự nhiên, về triết học Mác-Lê, về chính trị ... thì bây giờ các chi bộ lại không còn coi chúng tôi là thành phần công nông gần đảng nữa mà chuyển thành tầng lớp trí thức tiểu tư sản bấp bênh ! Trở thành kỹ sư, tiến sĩ, giáo sư ... thì lại xa đảng hơn lúc chưa đi học !. Nghĩa là trên thực tế thì chất Đảng ngược chiều với chất trí thức ! Đó là điều nghịch lý".....Dắt Tay Nhau, Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường của Trí Tuệ - Hà Sĩ Phu 1988

"Khẳng định vai trò quyết định của tự do và phát triển không có nghĩa là khi có hai điều kiện ấy thì tự khắc sẽ có Bình đẳng và Bác ái mà không cần đến hoạt động khuyến thiện và nỗ lực tranh đấu của con người. Không thể lấy khát vọng thay cho qui luật, nhưng khát vọng đúng sẽ xúc tiến nhanh qui luật...." Đôi Điều Suy Nghĩ của Một Công Dân - Hà Sĩ Phu 1993

"Mọi hoạt động Tranh đấu của con người từ cổ chí kim , không có gì ra ngoài ý nghĩa của chữ QUYỀN CON NGƯỜI. "Quyền Con người" ngày nay đã trở thành vấn đề toàn cầu không nước nào có thể lẩn tránh, điều ấy đánh dấu một bước trưởng thành khổng lồ của văn minh nhân loại. Ở đâu có áp bức bất công, ở đâu con người bị đối xử phi lý đều có thể tìm nơi "Quyền Con Người" một điểm tựa để tranh đấu, ít nhất cũng là điểm tựa tinh thần. Mặt khác. từ ánh sáng chung nhất về "Quyền Con Người", con người có thể nhìn lại những trào lưu Tranh đấu của mình một cách có cơ sở khách quan, khoa học và sáng suốt hơn..." Chia Tay Ý Thức Hệ - Hà Sĩ Phu 1995

Cu Tai

Đây Cu Tai

"Em Cu Tai ngả trên lưng mẹ ơi"
"Mai sau con lớn làm người tự do"

Tự do ! Tự do !
Tiếng hát vang rừng
   đất đá cũng thơm tho.

Điềm ơi Hoàn ơi (*)
Ta hát ta hát
Lòng say ngất trời.

Điềm ơi Hoàn ơi
Ta đây Cu Tai
Vươn vai bước dài
Đường quang gió lộng.

Nhưng kìa gió xoáy
Đường quang bước khựng.

Đầy đường mặt dầy
Xe phóng vèo vèo
Đè phăng khát vọng
Tự do lăn queo
Nhạc thơ đắng họng.

Bản thảo thì cướp
Sách vừa ráo mực
Quăng ngay máy nghiền
Ơi Hoàn ơi Điềm
Câu hát ngày xưa
Hát xạo hát lừa
Quả tìm nắng hạ
Đen quánh bùn nhơ.

Cu Tai bảo mẹ:
- Nó thì láu thế
Me con mình khờ
.
Me cười nhỏ nhẹ
- Con chớ làm ngơ !

CHIÊU HẢI TẦN

(*) Chú thích: Nguyễn Khoa Ðiềm, Trần Hoàn.

 

Đấy cũng Cu Tai
(Lời ru trên lưng)

 

Ông Cu Tai ngự trên lưng Nhân Dân
Ông ngồi cho oai, không chịu rời lưng Mẹ.
Lưng ghế thì to mà lưng Mẹ nhỏ,
Ông ru Mẹ ngủ, để các ông yên.
Sông núi ngã nghiêng,
Giấc ngủ Mẹ nghiêng.

"Giặc Mỹ" rót đô la vào như con suối,
Các ông bỏ túi, các ông cầm còng.   Ai mà thức dậy, "vung chày" là xong !

Từ trong đói khổ ông ra chiến trường,
Từ trong đại thắng ông vào Trung ương.
Quan Văn hóa và quan Tư tưởng   Tay ông hốt bạc, miệng ông ... lập trường !  

***  

 Mẹ nuôi A Cay, vừa Cay vừa Đắng
Cu Tai thành Tai Vạ, Tai Ương !
Con mơ cho con, cho bè cho đảng,
Mẹ vẫn lưng còng một nắng hai sương.

"Ngủ cho ngoan, Mẹ ơi,
Ngủ cho ngoan Mẹ hỡi !"

Ngự trên lưng Mẹ, con vô Thiên đường.
Mẹ mà thức dậy,
Con cho "lên ... Phường" !

Tác giả


TÂN HẢI TRIỀU

 

 


LÝ LUẬN    VĂN HỌC    BÌNH LUẬN    PHỎNG VẤN    VỤ ÁN LIÊN QUAN    TIỂU SỬ