LÝ LUẬN     VĂN HỌC     BÌNH LUẬN     PHỎNG VẤN     VỤ ÁN LIÊN QUAN     TIỂU SỬ

"Sau mấy chục năm được nhà trường xã hội chủ nghĩa trau dồi bao nhiêu tri thức về khoa học tự nhiên, về triết học Mác-Lê, về chính trị ... thì bây giờ các chi bộ lại không còn coi chúng tôi là thành phần công nông gần đảng nữa mà chuyển thành tầng lớp trí thức tiểu tư sản bấp bênh ! Trở thành kỹ sư, tiến sĩ, giáo sư ... thì lại xa đảng hơn lúc chưa đi học !. Nghĩa là trên thực tế thì chất Đảng ngược chiều với chất trí thức ! Đó là điều nghịch lý".....Dắt Tay Nhau, Đi Dưới Tấm Biển Chỉ Đường của Trí Tuệ - Hà Sĩ Phu 1988

"Khẳng định vai trò quyết định của tự do và phát triển không có nghĩa là khi có hai điều kiện ấy thì tự khắc sẽ có Bình đẳng và Bác ái mà không cần đến hoạt động khuyến thiện và nỗ lực tranh đấu của con người. Không thể lấy khát vọng thay cho qui luật, nhưng khát vọng đúng sẽ xúc tiến nhanh qui luật...." Đôi Điều Suy Nghĩ của Một Công Dân - Hà Sĩ Phu 1993

"Mọi hoạt động Tranh đấu của con người từ cổ chí kim , không có gì ra ngoài ý nghĩa của chữ QUYỀN CON NGƯỜI. "Quyền Con người" ngày nay đã trở thành vấn đề toàn cầu không nước nào có thể lẩn tránh, điều ấy đánh dấu một bước trưởng thành khổng lồ của văn minh nhân loại. Ở đâu có áp bức bất công, ở đâu con người bị đối xử phi lý đều có thể tìm nơi "Quyền Con Người" một điểm tựa để tranh đấu, ít nhất cũng là điểm tựa tinh thần. Mặt khác. từ ánh sáng chung nhất về "Quyền Con Người", con người có thể nhìn lại những trào lưu Tranh đấu của mình một cách có cơ sở khách quan, khoa học và sáng suốt hơn..." Chia Tay Ý Thức Hệ - Hà Sĩ Phu 1995

NHỮNG VỤ ÁN

Đơn khiếu nại của HSP


Cộng hoà Xã hội chủ nghĩa Việt nam

Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

ĐƠN KHIẾU NẠI

          (vì bị khởi tố tội “Phản bội Tổ Quốc” một cách phi lý)

                 Kính gửi :

- Ông Trần Đức Lương, chủ tịch nước CHXHCN Việt nam

- Ông Nông Đức Mạnh, chủ tịch Quốc hội nước CHXHCNVN

 đồng kính gửi - ông Viện trưởng Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh

                                                                         Lâm đồng

                         - ông Thủ trưởng An ninh điều tra, Công an tỉnh 

                                                                         Lâm đồng

           Tôi là Nguyễn Xuân Tụ (tức Hà Sĩ Phu), Tiến sĩ Sinh học, 61 tuổi, cán bo656 hưu trí, hiện ở 4E Bùi thị Xuân, phường 2, Đà lạt.

      Chiều 28-4-2000, cơ quan An ninh Lâm đồng đã tới nhà tôi, đọc lệnh khám nhà và thu đi máy vi tính cá nhân và nhiều sách vở tài liệu cá nhân khác. Sau đó, chiều 11-5-2000 tôi đã được tống đạt một quyết định Khởi tố bị can vì tợi danh PHẢN BỘI TỔ QUỐC (điều 72, Luật hình sự) và một lệnh cấm đi khỏi nơi cư trú.

     Sau những ngày lấy lời khai và hỏi cung (suốt từ 29-4-2000 và kéo dài liên tục chưa biết đến khi nào), nay tôi mới biết việc khám nhà và khởi tố lần này là do một việc như sau : Có hai người của hai tờ báo của người Việt ở Pháp, dịp Tết vừa rồi có gửi thư cho tôi qua máy vi tính của một người bạn tôi là ông Mai Thái Lĩnh (nguyên Phó Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Đà lạt), trong đó có một bức thư mời tôi tham gia vào mợt văn bản lên tiếng chung về dân chủ (mà người viết thư gọi là Kết ước 20000).

Tôi đã viết hai bức thư để từ chối và giải thích vì sao tôi từ chối.

      Ngay trong giây phút đột ngột bị tống đạt quyết định khởi tố bị can vì một tội danh nặng nhất là tội Phản bội Tổ quốc, tôi đã bình tĩnh trình bày trước cơ quan An ninh điều tra như sau :

   - Tôi là một cá nhân có tư duy độc lập. Tôi sẵn sàng trao đổi với mọi người về tư tưởng và nhận thức, nhưng tôi dứt khoát không dính dáng đến bất kỳ hoạt động chính trị nào, không dính dáng đến bất kỳ tổ chức chính trị nào.

   - Tôi vẫn quen có thái độ triệt để trong tư duy lý luận, nhưng luôn dung hoà trong ứng xử, tránh sự căng thẳng cực đoan. Những bài chính luận về Triết học và Xã hội học của tôi đã xong, nay chỉ muồn yên tĩnh, thỉnh thioa3ng làm văn chương cho vui. Nhưng nếu các cơ quan Nhà nườc cứ dồn ép tôi đến tình huống bắt buộc phải phân định phải trái thì tôi quyết chọn cách ứng xử của người Trí thức yêu nước, trung thực đến cùng, và thanh thản.

 

     Cảm xúc của tôi trước quyết định khởi tố nói trên không thể không ngạc nhiên và lấy làm tiếc.

   Điều 72 quy định một tội phạm nặng nhất, hình phạt cao nhất là tử hình. Nhưng nghĩ về điều này tôi thấy rất thanh thản. Tôi biết ơn Nhân dân đã cho tôi được học hành để trở thành người biết suy nghĩ. Những năm qua tôi đã vắt kiệt sức suy nghĩ có hạn của mình để trả ơn Nhân dân và Tổ quốc Việt nam, mặc dù biết con đường trả ơn của mình thật quá gian nan.

    Nay ở tuổi 61, hoặc là chịu một cái án tử hình, hoặc là tiếp tục sống như 5 năm qua trong không khí bao vây giám sát, hết tù đầy lại bất thần khám nhà (trong 5 năm đã khám nhà 3 lần, thu giữ 3 máy vi tính, và thu hết các sản phẩm của tư duy và nhiều kỷ niệm), thì hai sự chọn lựa ấy có khác nhau là mấy? Những sản phẩm suy nghĩ của tôi sẽ ở lại với cuộc đời. Tôi lấy thế làm đủ.

     Tuy vậy, tôi nghĩ rằng ông chưa được cấp dưới báo cáo đầy đủ về trường hợp của tôi. Nên tôi làm đơn này gửi tới tay ông, và mong sớm nhận được sự trả lời của ông, vì ông thay mặt cho quyền lực cao nhất của quốc gia mà Nhân dân đã ký thác tất cả vận mệnh của mình, trong đó những người trí thức chúng tôi cũng là một thành phần “nhỏ bé”!

     Kính gửi ông những lời trân trọng nhất.

                                                    Đàlạt ngày 19-5-2000

                                                  Người viết đơn khiếu nại

 

                               Tiến sĩ Nguyễn Xuân Tụ (tức Hà Sĩ Phu)

                                           4E Bùi thị Xuân,P2, Đàlạt

LÝ LUẬN    VĂN HỌC    BÌNH LUẬN    PHỎNG VẤN    VỤ ÁN LIÊN QUAN    TIỂU SỬ